Tết này đi mô

Thứ sáu, 24/01/2025, 09:21 GMT+7

Tết này đi mô

Rất nhiều bạn vẫn chưa phân biệt được hộ chiếu và visa, cứ inbox hỏi miết. Nay nói 1 lần cho rõ: 

Hộ chiếu (passport) là thẻ căn cước quốc tế. Lên google gõ "làm hộ chiếu ở tỉnh X, X là tên tỉnh mình. Nhanh lắm. 

Visa là THỊ THỰC: Khi vô 1 nước khác để chơi, làm việc...phải qua an ninh nhập cảnh. Tức họ chứng thực là nước tao đồng ý cho người tên A, cầm hộ chiếu số 123...được vào chơi, học, làm trong khoảng thời gian là ....Mình phải đến và rời đi trong khoảng thời gian ghi trên đó.

Có nhiều nước miễn visa cho công dân VN, ví dụ cho qua lưu trú 30 ngày không cần xin visa, mình cứ mua vé máy bay khứ hồi trong phạm vi 30 ngày, rồi đi. Có cỡ 50 nước mà người Việt không cần xin visa (gu gồ coi).

Nếu phải xin visa thì phải vô trang web "đại sứ quán nước A tại Việt Nam" coi nó yêu cầu gì, rồi làm theo, nó sẽ cấp cho visa dán vô hộ chiếu của mình. Cũng có landing visa (visa on arrival) tức nó cho mình 1 cái thư chấp nhận là sẽ dán visa tại nơi đến, mình cầm cái thư đó đưa cho hãng hàng không là được phép lên máy bay.

Khách sạn thì lên booking, agoda chấm com hoặc search gu gồ "hotel in A city, B district' rồi chọn khách sạn vừa túi tiền mình, đặt trước, có thể trả trước (ra ngân hàng bỏ tiền làm cái thẻ thanh toán debit Master, JCB, Visa (cũng tên nhưng viết hoa, là hãng phát hành thẻ, không phải thị thực của nước nào hết nhé, đừng nhầm cái này).

Vé máy bay thì vô skyscanner hay trip chấm com hay gu gồ "air ticket from Da Nang to X, X là nơi đến. Đà Nẵng, Đà Lạt, Nha Trang có vài đường bay quốc tế mới nên giá  rẻ hơn bay từ HN, SG".

Rủ bạn bè nào hợp rơ đi chơi, còn hem có ai thì tự đi, đi 1 mình có cái thú vui là sẽ tự kết bạn quốc tế trên đường thiên lý. Trước khi đi thì đọc kỹ về nơi sắp đến. Nên một năm đi 2-3 chuyến trong châu Á, 1 chuyến đi xa như châu Mỹ, châu Âu, châu Phi, châu Đại Dương. Đừng đi nhiều quá hem có tốt cho bệnh Alzheirmer về già (hem nhớ nổi đã từng đi đâu).

Tranh thủ đi vào thứ 6, 7, CN hoặc đi xa thì kèm theo thứ 2, xin off. Tránh lễ tết của nước họ để khó khăn tàu xe khách sạn, ví dụ tết Nguyên Đán thì tránh đi Trung Quốc. Với nước lạ hoặc visa khó, thì mình đi tua theo đoàn. Các nước xét visa cá nhân rất khó nhưng visa đoàn thì dễ dàng hơn ví dụ châu Âu, Mỹ, Úc,.... Nhưng một khi đã đi du lịch, thì tâm thế phải sang trọng, lúc nào cũng vui vẻ tươi cười, cám ơn, boa tiền cho người ta khiêng giùm hành lý, nhét tiền dưới ly dĩa sau khi ăn trong nhà hàng có phục vụ, ra khỏi phòng nhét vài đô trên bàn cho người ta dọn dra giường, boa anh tài xế, boa chị hướng dẫn. Đừng có nhăn nhó khó chịu, kiểu cái tôi lớn quê mùa của mấy đứa mới có chút tiền, bỏ có dăm ba chục triệu là thấy mình như "ông trời con". Cứ nhăn nhó phàn nàn nói đắt rẻ đòi bù cái này cái kia....là người ta khinh ngay, vì người sang trọng quý phái đẳng cấp cao không ai làm vậy hết.

Phải làm cật lực để có tiền đi chơi. Nhưng muốn làm có tiền thì phải cá tính, chịu chơi, nhiều khi phải bỏ tiền đi trước cho đầu óc phóng khoáng, xong về làm tiếp. Nhất là khi thấy tụt mood (cảm giác hết muốn gì, chán nản) thì lập tức lên đường refresh cơ thể. Đi trong nước cũng được, nhất là các homestay ở xa trên núi cao, hải đảo, nên ở 3 ngày trở lên là cơ thể sẽ khoẻ lại. 63 tỉnh thành, check in cho hết.

Thế hệ mình nên khác, thế giới khác rồi, kinh nghiệm và lời khuyên của người già thế hệ cũ không có phù hợp nữa. Không nên bắt chước ông bà cha mẹ tích cóp mua nhà mua xe mua đất mua vàng, không dám đi đâu cả đời. Mắc mớ gì phải dành dụm cho con cháu, đời ai nấy sống, hy sinh rồi ràng buộc nhau kiểu Á châu rất mệt, hem có hạnh phúc về tinh thần. Còn trẻ, phải cố gắng GIỎI trước 30, rồi GIÀU sau 30. Chứ giàu hay nổi tiếng trước 30 tuổi thường khó giữ, do non nớt đầu óc, dễ sinh hư. Còn sau 30 mới giỏi thì khổ. Già mà giỏi, người ta nói chết.

Muốn giỏi, muốn làm ra tiền phải đi nhiều. Còn nói "không có tiền nên không đi" thì thua, bài toán "con gà hay cái trứng có trước", phải tự mình giải, nếu hem giải được thì thiếu i ốt quá, hem nên đi đâu kẻo lạc đường rồi khóc lóc rầm trời. Tuổi trẻ nên can đảm và chủ động. Chinh phục, du mục, khai phá như người Phương Tây hay Mông Cổ, Nhật Bản vậy. Triệt tiêu cái bệnh thụ động di truyền từ "văn hoá lúa nước làng xã" ẩn sâu trong gene mình. Xong mình cứ đi lang thang, thấy chỗ nào đẹp nhất trong mắt mình thì xin việc rồi sống, định cư ở đó. Hạnh phúc là sống ở nơi nào trái tim mình thuộc về! 

Hỏi bạn: mày có bị tuột (tụt) mood không, nếu nó bị tuột thì kéo giùm nó lên. Hoặc đơn xin nghỉ phép gửi sếp, ghi rõ lý do nghỉ phép: em bị tuột mood. Sếp nếu đọc TnBS cũng sẽ reply lại "chị cũng bị tuột rồi, đi đâu cho chị đi cùng với". Thôi đi Lào chơi.

Ở Bình Định Phú Yên, người ta sẽ nói là đi Lèo. Còn Quảng Nam Quảng Ngãi là đi Lồ. Còn 1 số tỉnh phía bắc, có vùng n và l cứ nhầm lẫn. Cô giáo hỏi, VN nằm cạnh nước lào? HS trả lời, dạ là nước Nào ạ. Cô giáo: chính xác. Nước Nào nằm cạnh nước ta!